Người miền Bắc ăn sủi cảo ngày Tết, trấn Vũ Nguyên cũng có thói quen đó. Sáng nay trước khi rời khỏi nhà, bà Phương chỉ sợ bột không kịp lên men, trời còn chưa sáng đã dặn ông Phương ủ bột. Lúc này bột đã được ủ, có thể sử dụng được rồi.
Nói đến việc nấu ăn, hiện giờ bà Phương đã hoàn toàn phục An Lâm Lang. Bà cụ không xen vào việc phải làm cơm tất niên thế nào nữa, chỉ toàn tâm toàn ý nghe theo sắp xếp của An Lâm Lang. Dù sao thì con dâu cũng suy nghĩ chu toàn hơn bà cụ, bà ấy không cần đưa ra ý kiến bừa bãi làm gì. Việc làm sủi cảo được giao cho bà cụ và thím Quế Hoa, hai người bê đồ đạc đi ra ngoài nhà chính.
Chỉ đạo công việc cho mọi người làm xong xuôi, An Lâm Lang mới lên xe bò lấy dưa chua chỗ đầu bếp Lưu ra.
Cá nấu dưa chua, trước kia ở thời hiện đại nàng đã làm không ít lần, nhưng ở nơi này lại chưa từng có cơ hội làm lần nào. Đây là món át chủ bài của cửa tiệm sau này, An Lâm Lang nghĩ kiểu gì cũng phải làm thử nghiệm trước. Dù sao hoàn cảnh không giống nhau, nguyên liệu nấu ăn cũng khác biệt nên hương vị tất nhiên phải điều chỉnh. Thử nhiều, mới biết nguyên liệu nào có thể nấu được món này ngon nhất.
Xe bò đậu ở phía sau nhà, dưa chua được đặt dưới xe bò. An Lâm Lang giữ chắc tay đẩy mấy cái vẫn không hề lay động. Cái bình đất nung này nhìn thì không nặng nhưng nhấc lên thì trĩu tay. Ăn nửa tháng cơm, trên người nàng vẫn không có thêm bao nhiêu da thịt. Có lẽ là do lo nghĩ nhiều, hoặc ở nơi này không bổ sung đủ dinh dưỡng. Hiện giờ An Lâm Lang vẫn gầy gò mỏng manh, dường như chỉ cần một trận gió là có thể thổi bay.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây