Có lẽ là do thân phận là một võ tướng, tư thế bị tước vũ khí này khiến ta không hề cảm thấy an toàn chút nào. Hơn nữa dáng vẻ hai người chúng ta bây giờ nhìn đâu cũng thấy kỳ lạ, ta cũng phải giữ tỉnh táo để đề phòng chiến đấu. Ta không đứng cách hắn quá gần, chỉ đứng ở gần cửa cau mày nhìn hắn: "Huynh quay về Đại Tề rồi? Muội bị trói đến đây để làm gì?
Tô La ca ca một mực im lặng không lên tiếng, đôi mắt chứa đầy ảm đạm vẫn cứ thế nhìn chằm chằm ta.
Hồi lâu sau, hắn mới thở dài một hơi, trả lời một câu: "A Sách đã lớn rồi, dung mạo càng thêm ưu nhã, duyên dáng yêu kiều."
Ta không thích cụm từ duyên dáng yêu kiều này lắm. Tuy rằng hầu hết nữ tử ai cũng thích được người khác khen dung mạo của họ. Thế nhưng ta chỉ thích nghe người khác tán thưởng năng lực xuất chúng, hổ phụ sinh hổ tử, hay là hổ mẫu sinh hổ tử.
Hắn không trả lời câu hỏi của ta, hơn nữa biểu cảm trên khuôn mặt cũng kỳ lạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây