"Nhưng mà, nhưng mà..." Trong trí nhớ của ta, chưa bao giờ có lúc ta ở một mình với cha. Những lúc mẹ không có ở đây, mỗi khi nhìn thấy cha thì ta sẽ tránh mặt, vậy sao có thể đến thư phòng để gặp cha được...
"Vậy ta đưa muội đi!"
Thấy ta không nhúc nhích, Tô La ca ca dùng một tay kéo ta xuống ghế. Sau đó không nói một lời nào mà kéo ta đi về phía sân của cha mẹ.
Ta liều cả mạng sống cũng không muốn đến đó, nhưng sức lực của Tô La ca ca giống như kìm sắt, căn bản là không thể nào chạy thoát: "Muội không thể không đi được ư? Nếu không thì như vậy, muội nói với mẹ cũng giống như nói với cha. Đoán chừng bây giờ mẹ đang ở nhà, muội đi tìm bà ấy..."
"Không được!" Dù ta có nói thế nào thì Tô La ca ca cũng không cho ta đi, nhất quyết cưỡng ép ta đến tìm cha: "Đi theo ta!"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây