Nhưng rõ ràng ta đã làm như không nhìn thấy, một giây sau, vậy mà Tô La vẫn nhéo lỗ tai của ta. Hắn nhẹ nhàng gật đầu với những vị khách chào hỏi với hắn cách đó không xa, sau đó quay đầu lại hung ác uy hiếp ta: "Không phải ta đã nói không được chơi với đám quậy phá đó rồi sao? Muội coi lời ta nói như gió thoảng qua tai à?"
“Không có, ta không có chơi với bọn họ. Ta nhìn thẳng vào hắn, nói dối không biết chớp mắt.
“Không có? Quả nhiên hắn không tin, đôi môi đỏ thắm nhếch lên: "Chu An Khang, tên nhà họ Phùng bên kia nhảy cẫng lên như muốn chọc thủng mặt đất đến nơi rồi, muội dám nói với ta muội không chơi với bọn họ?"
“Thật sự không có mà! Ta chỉ lên trời bốn, ừm, đúng là bốn ngón tay: "Gần đây ta rất ngoan, chỉ ở nhà đọc sách, ca xem ta còn có thể dùng thành ngữ đó!
"Ồ?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây