“Hu hu hu, ca làm gì vậy?" Ta thực sự rất ghét hắn, cả nhà lại không đánh hắn mà chỉ đánh ta: "Ta ôm ca một chút bộ mất miếng thịt nào hả."
"Ta không mất miếng thịt nào, nhưng sẽ bị lây bệnh ngốc."
Tô La ca ca tàn nhẫn vô tình kéo ta ra khỏi người hắn như đang kéo một miếng giẻ lau vậy, xong rồi ném ta xuống đất: “Mau đứng dậy cho ta! Ta đếm đến ba, nếu muội không đứng dậy thì đừng có trách..."
Vừa nói, hắn vừa ung dung nhặt cây gậy mới vứt ở bụi cây gần đó lên.
Ta lặng lẽ lau nước mắt rồi đứng dậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây