Ta là A Sách, tên là Chu An Khang, năm nay ta chín tuổi rồi, là quận chúa của phủ An Nam Vương. Nghe nói khi ta sinh ra, cơ thể quá lớn của ta suýt chút nữa làm gãy xương của mẹ nên ta bị gọi là A Sách.
Ta không biết tại sao nhưng ta luôn cảm thấy rằng cha không thích ta lắm. So với An Ninh, muội muội hay khóc lóc luôn được ông ấy ôm ấp và dỗ dành thì cha không cười với ta nhiều lắm. Mẹ nói, không phải cha không thích ta, ông ấy cũng thích ta, nhưng ta ồn ào quá, ông ấy chỉ là nhân tài thi giáo* thôi.
*Thầy dạy học tùy theo năng khiếu của học trò
Nhân tài thi giáo là cái gì?
Ta đến hỏi Tô La ca ca, biểu cảm của Tô La ca ca lại rất kỳ lạ. Ta nhìn hắn muốn nói lại thôi. Chà, ta có thể dùng được câu muốn nói lại thôi! Quả nhiên, ta rất là thông minh, dù chưa đi học cũng biết dùng thành ngữ. Tô La ca ca ôm ta để lên đùi của hắn, giải thích rằng nhân tài thi giáo là ta quá nghịch ngợm, cần phải giáo dục bằng roi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây