Lúc đó bà Trương lộ rõ vẻ thích thú, quay xuống nói với đám người: “Các ngươi đều là người lương thiện, sẽ có phúc báo. Ai cũng sẽ có……
Có phúc báo hay không thì không chắc, nhưng một khi An Lâm Lang đồng ý làm chuyện gì cũng không ngại nói lời người khác thích nghe. Bà Trương vừa nghe nói rằng An Lâm Lang luôn ghi nhớ chuyện hôm đó bà và Vương ma ma đưa bà Phương về ở trong lòng, bà không khỏi cảm kích: “Đây là việc chúng ta nên làm. Ta vốn nhiệt tình như vậy, bình thường thấy ai gặp chuyện ta đều giúp hết, có chỗ nào đáng để cô ghi nhớ trong lòng chứ?
An Lâm Lang lại mỉm cười khen ngợi bà, bà Trương vui mừng rạng rỡ.
Lời hay thì ai cũng thích nghe, An Lâm Lang cho bà nở mày nở mặt, bà Trương cũng vui vẻ đáp lại.
Nàng im lặng một lúc rồi nói: “Khách quý lần này khó lường, nghe nói hắn là con trai của vị quan lớn nào đó ở phía nam, rất cao quý. Ta nghe người hầu nói, vị công tử này rất kén ăn, cái gì cũng không ăn. Nhưng lại thích ăn món ruột gì mà ngươi nấu, món cơm chiên lạp xưởng cũng rất thơm, người hầu đó nói hắn có thể ăn hai bát một bữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây