Cùng lúc đó ở trong thị trấn thanh niên kia vừa đi vào phòng của khách điếm, đã bị sự rách nát ở bên trong làm cho tức giận nói:'Mau nghĩ cách khác cho ta! Phòng này ta không thể nào ở được!
Khách điếm ở vùng hẻo lánh tất nhiên không được tốt, toàn là mùi mốc: "Đổi! Đổi liền cho ta!"
Nhóm người hầu cũng khó xử nói: “Ngũ gia, ở nơi hoang vu hẻo lánh này trừ phi ở trong nhà giàu thì đây đã là khách điếm tốt nhất rồi. Từ Giang Nam đến trấn Võ Nguyên ở Tây Bắc, lúc nào bọn họ cũng là màn trời chiếu đất thế mà Ngũ gia yếu ớt này vẫn không thể hình thành thói quen.
“Ta mặc kệ. Trong lòng Lâm Ngũ ấm ức, lửa giận bùng lên, có khi chạm là sẽ cháy, “Tết nhất ta tội gì phải chịu những cái này!
Nhóm người hầu hai mặt nhìn nhau không biết làm như nào. Nhà họ Lâm ở Giang Nam tuy cũng là thế lực lớn nhưng uy phong không đến Tây Bắc. Khu Trung Nguyên có thể sẽ nể mặt mũi nhà họ Lâm nhưng ở đây thì chưa chắc. Hơn nữa, lộ phí còn dư trên người họ cũng không nhiều lắm, chi phí ăn mặc của Ngũ gia cũng không thể ở mức tạm, bọn họ rất khó xử...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây