Dù sao thì đứa trẻ cũng đã được hai tháng, có lẽ là vì Tần Uyển quá bận rộn trong công việc nên không nhận ra sự thay đổi của cơ thể.
“Vài ngày nữa thì thai nhi sẽ bắt đầu ổn định. Tần Uyển cảm thấy đau đầu, ở đời trước nàng ấy ăn chơi đến mấy cũng chưa từng động đến đàn ông nhưng khi đến đây, chỉ mới kết hôn được sáu tháng thì đã mang thai rồi. Thật sự hơi quê: “Cha của ngươi vui đến mức không thể so với cái gì. Bây giờ ta thật sự muốn tát cho tên đó mấy cái.
“Ở đây cũng không phải thời hiện đại, ta khuyên ngươi nên kiềm chế cảm xúc một chút. An Lâm Lang có thể hiểu được tâm lý của Tần Uyển, dù sao thì khi mang thai bản thân mỗi người đều có cảm giác như già thêm mấy tuổi. Hơn nữa, Tần Uyển vẫn còn trẻ, hơn nữa nàng ấy cũng không thích có con. Vấn đề lớn nhất ở đây chính là việc sinh con ở thời đại này rất nguy hiểm, trình độ y học của họ còn chưa phát triển nên mỗi lần sinh con là mỗi lần bước đến gần cửa tử. Mẫu thân Lâm thị của nguyên chủ cũng vì sinh con mà qua đời.
“Bây giờ thì làm cái gì được nữa, chỉ có thể nuôi thôi. Tần Uyển không còn gì luyến tiếc mà nằm dài trên giường. “Toang rồi, chưa gì mà ta đã cảm thấy chán nản trước khi sinh.
An Lâm Lang cạn lời.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây