“Đương nhiên còn đang ở hạ doanh bên kia. Người nọ hừ một tiếng: “Huyện quan lão gia cũng không có thời gian để ý tới nàng ta.
Lâm Tử Xung có chuyện không dám nói, chỉ có thể hỏi thăm hạ doanh đi như thế nào.
Mặc dù người này nhìn ra hắn có quan hệ với An thị, nhưng cũng không khó xử. Chỉ vào vị trí của trại, sau đó phất tay áo và rời đi.
Trên đường đến đây, Lâm Tử Xung đã phải chịu đựng rất nhiều khổ sở. Trước khi vào thị trấn huyện Xa, tất cả tiền tiết kiệm trên người hắn đã tiêu hết. Trong bụng đói khát, một đường đi về phía doanh trại chỉ biết ôm bụng không dám nhìn đồ ăn vặt bên đường.
Khi đi được nửa đường, thực sự không chịu được đói nữa. Hắn ta cầm áo choàng gấm mây duy nhất của mình và đi vào một cửa hàng cầm đồ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây