Mấy ngày nay ở An gia, Chương Cẩn Ngạn nói được làm được, thật sự chuẩn bị không ít cho việc thu đồ đệ.
Chương Cẩn Ngạn đặc biệt kiểm tra đứa trẻ một vài câu hỏi, cũng mang theo bên người tự mình dạy dỗ vài ngày. Quả thật phát hiện, đứa trẻ Tô La này không giống với những đứa trẻ khác, trí nhớ rất tốt, có thể nhớ rõ ràng những gì đã nói và nhìn thấy một lần. Nếu chỉ như vậy thì thôi, cậu nhóc không chỉ có thể nhớ rõ ràng. Sau đó nếu có ai lật lại và nói, cậu nhóc cũng có thể trả lời.
Đứa trẻ này là một thiên tài, đây là câu trả lời của Chương Cẩn Ngạn sau khi dạy Tô La trong ba ngày.
An Lâm Lang vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, ngay lập tức nói chuyện này cho Ngọc ca.
Thật ra Ngọc ca đã sớm có chút cảm giác, nhưng thời gian hắn ở một mình với Tô La rất ít, cho nên hắn cũng không có quá để ý. Trước hết không phải máu mủ ruột thịt, tình thương của nam nhân dành cho con cái không bằng nữ nhân. Thứ hai, mặc dù Tô La được Lâm Lang nhận là con nuôi, sau này cũng sẽ là con nuôi của hắn. Nhưng suy cho cùng cũng chỉ là nói suông, không thực sự vào gia phả để thờ cúng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây