Trên khuôn mặt của An Hòa Sơn hiện lên sự tha thiết, ông vốn chẳng phải là người nhiều lời, nhưng khi gặp Tần Uyển lại nhịn không được nói thêm vài câu: “Hội thi thơ hôm nay là khoe về việc đọc nhiều sách, rất cổ hủ, đến việc nói xạo cũng chẳng biết nói, thật lãng phí thời gian. Lại nói nữa, thời gian trước nhờ sự ra tay giúp đỡ của cô nương. An Mỗ rất biết ơn. Không biết là cô nương thích quyển sách nào? Ta quen biết thư cục chưởng quỷ này, An Mỗ có thể chọn giúp cô nương một hai cuốn.
“Chuyện nhỏ ấy mà không có gì đâu, ta chỉ đang đọc những quyển sách linh tinh thôi, không cần làm phiền đến ngươi đâu.
Tần Uyển gật đầu nhẹ, xoay người vào thư cục.
An Hòa Sơn đứng ở cửa nhìn bóng dáng cao ngạo của giai nhân biến mất trong thư cục, trong ánh mắt để lộ ra sự si mê. Nếu như Tần Uyển không gặp xui xẻo, Ngọc Xu sẽ không đơn độc một mình. Nhưng khi nghĩ đến bản thân mình, trên mặt An Hòa Sơn cảm thấy buồn bực.
Ông đứng nhìn ánh chiều tà một lúc lâu, sau đó lắc đầu rời đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây