An Lâm Lang nói cô nương lấy bộ quần áo treo trên tường xuống cho nàng so sánh, quần áo được làm theo kích cỡ của những cô gái bình thường. Nhưng lại hơi lớn với An Lâm Lang, nhưng phong cách của quần áo rất tốt: “Bà chủ của cửa hàng các ngươi là ai vậy? Có phải người thêu ở bên ngoài không?
“Bà chủ không có ở đây. Tiểu Nguyên cô nương cười: “Bà chủ nhà chúng tôi thích đánh bài diệp tử, ngày nào cũng đánh nửa ngày. Buổi sáng hôm nay bà chủ không ở đây, đi đánh bài diệp tử với mấy người tỷ muội của bà chủ rồi.
“À vậy hả, đáng tiếc ghê. An Lâm Lang đưa quần áo cho nàng, xoay người chuẩn bị rời đi.
Tiểu Nguyên thấy nàng chọn thật lâu nhưng không mua được bộ nào, không nhịn được đuổi theo nàng trò chuyện: “Cô nương không muốn nhìn nữa hả? Nếu cô nương không thích quần áo của chúng tôi, thì cô nương cũng có thể đến xem chất liệu mà. Ở chỗ chúng tôi có rất nhiều chất liệu tốt, màu sắc và tay nghề cũng tốt. Cô nương có thể đo kích thước ở đây, những người tú nương có tay nghề tốt trong tiệm chúng tôi sẽ thêu ra hoa văn mà cô nương thích.
“Không cần đâu. An Lâm Lang cười nói: “ Tiểu Nguyên cô nương, ta chỉ nghe ngươi gọi bà chủ của ngươi là bà chủ, vậy bà chủ của ngươi họ gì vậy?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây