Sau Hoắc Hòa Vương phi nói xong, cả phòng im bặt một lúc. Lát sau, An Thị Lang mới ho khan một tiếng để lấy lại tinh thần.
Nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của Hoắc Hòa vương phi, ông vẫn đang lờ mờ không hiểu tại sao người nhà họ Chu lại cầu thân với nhà họ An. Dù ông có tự phụ cho rằng mình có tài hoa đi nữa thì cũng không tự cao đến mức như thế. Lúc này, giọng nói của ông khi hỏi Hoắc Hòa vương phi chất chứa đầy sự thăm dò cẩn trọng: “Người, vừa rồi người nói tới cầu thân thay cho thế tử An Nam Vương Chu Lâm Xuyên đúng không?"
"Đúng vậy." Có thể nói thái độ của Hoắc Hòa vương phi rất khiêm tốn, nàng ấy đưa mắt nhìn sang An Lâm Lang, đánh giá nàng một lúc rồi khen một câu: "Hoa nhường nguyệt thẹn, chim sa cá lặn, đúng là một cô nương xinh đẹp."
Hôm nay cũng là lần đầu tiên Hoắc Hòa vương phi gặp An Lâm Lang, nàng ấy cũng không biết nên khen từ đâu, đành phải khen từ dung mạo trước.
An Lâm Lang ra vẻ thẹn thùng tạ ơn Hoắc Hòa vương phi. Hoắc Hòa Vương phi cầm tay nàng vỗ nhẹ, sau đó hai người cùng đi đến ghế dựa rồi ngồi xuống. An Thị Lang nuốt nước miếng một cái ực, hơi kinh ngạc nhìn về phía An Lâm Lang. Ngày xưa An Lâm Lang trầm tính ít nói, cũng không hề tự nhiên hào phóng như thế. Nhưng mà... Con rể tương lai của ông là Chu Lâm Xuyên?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây