Hai người vừa bước vào phòng, lão thái thái đã vẫy An Lâm Lang, bảo nàng nhanh chóng ngồi xuống cạnh mình. An thị lang lâu lắm mới thấy con gái thứ hai, ông chẳng rảnh để quan tâm đến vẻ mặt tủi thân của An Linh Lung, mà chỉ chăm chú nhìn An Lâm Lang với vẻ mặt kích động. Ông quan sát An Lâm Lang từ trên xuống dưới, liên tục nói: “May chỉ gầy đi một chút nhưng vẫn khỏe mạnh.
An Lâm Lang không có ấn tượng quá sâu sắc với An thị lang, nàng không nhớ nhiều về ông. Hơn nữa nàng không được quan tâm nên cũng chẳng lưu luyến đến mức không muốn rời xa. Nàng chỉ mỉm cười để mặc An thị lang quan sát, ông hỏi gì thì nàng đáp nấy.
Nàng tự nhận mình không thể hiện quá nhiều, thế nhưng trong mắt An thị lang, thế này đã là quá nhiều. Dù sao ngày xưa con gái thứ hai của ông luôn im lặng cúi đầu, dáng vẻ lầm lì không muốn nói chuyện với ai. Giờ nàng đã ngẩng đầu ưỡn ngực, gương mặt trong trẻo, trả lời ông rất tự nhiên. Với An thị lang, thấy An Lâm Lang như vậy, ông đã vui lắm rồi. Lần đầu tiên ông nhận ra, con bé Lâm Lang này lại xinh đẹp như thế.
Ông cứ như tìm thấy một chút an ủi, lập tức nói với An lão thái thái: “Đi ra ngoài một chuyến không phải vô ích, mẫu thân người xem, bây giờ Lâm Lang thoải mái hơn trước…
Ông còn chưa nói xong, lão thái thái đang vui vẻ lại cảm thấy khó chịu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây