Hôm ấy, Chu lão gia tử rời đi ngay trong đêm. Sau khi quay về, Chu Công Ngọc đến gõ cửa phòng An Lâm Lang.
An Lâm Lang bận bịu cả ngày nên rất buồn ngủ, đang ngâm mình trong bồn tắm mà thiếu chút nữa nàng đã ngủ gật.
Nghe tiếng đập cửa, nàng chợt bừng tỉnh, vội vàng mặc y phục sau đó ra mở cửa. Dĩ nhiên, nàng chỉ mở một cánh, thấy Ngọc ca đang cầm một ngọn đèn đứng trước cửa phòng. Ánh đèn dầu lờ mờ chiếu sáng nửa người hắn, bên ngoài tuyết rơi ngợp trời, An Lâm Lang không biết phải làm gì, trong đầu tự dưng nghĩ đến một câu thơ.
Cửa rào, nghe chó sủa ran. Người về đêm gió tuyết tràn lối đi....
“Ta có thể vào trong được không Lâm Lang? Đôi mắt Chu Công Ngọc sáng lấp lánh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây