Không biết họ đang nhìn gì mà đang chắp tay sau lưng, ánh mắt thất thần. Đợi khi Chu Công Ngọc đến gần, Chu Hành Phủ vô cùng kinh ngạc.
“Ông nội, sao ông lại đến đây?! Tuy hắn nghĩ người nhà họ Chu sẽ đến, thế nhưng không ngờ ông nội lại tự mình đến đây. Nghe thấy tiếng động, Chu Hành Phủ quay đầu lại, gương mặt ông ấy có vài phần giống Chu Công Ngọc. Năm tháng đã để lại dấu vết trên gương mặt ông ấy, tuy nhiên lại khiến ông ấy càng thêm uy nghiêm. Ngay khi thấy Chu Công Ngọc, sự lạnh lùng trong mắt ông ấy tan biến, ông ấy cười nói:
“Đến thăm cháu.
Từ nhỏ Chu Công Ngọc đã mất cả cha lẫn mẹ, tuy người thừa kế tương lai của nhà Chu sẽ không thiếu người dạy dỗ. Nhưng cách làm việc hay quyết định điều gì rõ ràng của hắn đều được ảnh hưởng từ cách dạy dỗ của ông nội. Tuy nhiên từ xưa đến nay, các gia tộc lớn đều như vậy. Dù hai người là ông cháu ruột thịt, thế nhưng cả hai cũng không thân thiết như những cặp ông cháu bình thường. Với Chu Hành Phủ, Chu Công Ngọc cảm thấy tôn kính hơn là yêu quý. Chu Hành Phủ đến đây khiến hắn thật sự rất kinh ngạc.
Một chút xúc động chợt thoáng qua, Chu Công Ngọc giơ tay làm động tác mời, mời họ đến thư phòng ngồi nghỉ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây