Lòng ngực An lão thái thái quặn thắt từng cơn, suýt chút nữa cứ thế ngã xuống: “Chính ngươi tự làm ra chuyện bẩn thỉu, đừng kéo người khác vào! Tự mình bày trò khiến người gai mắt còn trách ta bất công?! Người đâu! Người đâu! Nhốt nàng ta vào nhà cho ta, ba ngày không được cho nàng ta ăn bất cứ thứ gì!
“Bỏ đói nàng ta ba ngày ba đêm cho ta! Nếu ai dám gạt ta đưa thức ăn cho nàng ta thì cút ra khỏi nhà họ An đi! Ta muốn nhìn xem, nếu không có nhà họ An cho ngươi cuộc sống sung túc thì ngươi còn lấy sức từ đâu ra càn quấy với ta! Xưa nay An lão thái thái khinh thường nhất là dùng cách này trừng phạt người khác, cái cách trừng phạt bỏ đói này chỉ được các đại gia tộc dùng để đối phó với nô tỳ hạ đẳng. Nhưng bà ấy hiển nhiên phát hiện ra, muốn giải quyết loại người không thèm mặt mũi, không biết xấu hổ như An Linh Lung này đây, dùng cách trừng phạt thông minh không thể khiến nàng ta biết đau hay ngứa.
Nên dùng cách khó coi nhất đối phó với loại vô liêm sỉ như này, thật sự không thể mềm lòng dù chỉ một chút: “Ta xem mấy năm nay nhà họ An đã cho ngươi ăn quá no, ăn mặc quá ấm rồi nhỉ, vì thế mới để ngươi có thể suốt ngày so đo với đích nữ! Không biết rõ thân phận!
Hai tay lão thái thái run lên, nhìn Lộ Gia Di đứng một bên không nói gì cũng không khỏi thấy chán ghét.
Chính cái tên thanh niên này vì ham danh chuộc lợi mới khiến nhà họ An của bà phải chịu bao điều tồi tệ. An lão thái thái thậm chí không thèm để ý đến tình cảm bên ngoài, cũng không muốn nói lời nào với hắn ta, bà ấy lập tức sai hạ nhân tiễn Lục Gia Nghĩa ra ngoài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây