An Lâm Lang không sợ người khác học được kỹ năng nhồi lạp xưởng này của mình, bởi dù có học được cách nhồi nhưng vẫn sẽ không học được cách thêm gia vị.
Không thể không nói, nhiều người lực lớn. Ban đầu An Lâm Lang còn nghĩ, muốn nhồi sáu mươi con lợn thế nào cũng phải tăng ca thêm năm đến sáu ngày, ai ngờ đâu chỉ trong hai ngày mà đã nhồi hoàn tất. Về phần ruột vỏ thì Dư Tài đại thúc bên kia đã lưu trữ từ lâu. Sau Tết, ngoài những con bê và những con chuẩn bị sinh sản, những con cừu hắn nuôi đều bị giết thịt và đem bán. Hơn một nửa số thịt cừu ấy sẽ được bán cho quán ăn Tây Phong.
Những ruột vỏ này đã tạo ra từ mấy ngày trước, bây giờ có thêm ruột non heo mới đã rửa sạch sẽ, vừa hay đều đủ dùng.
Lại nói, bụng thím Quế Hoa đã được năm sáu tháng, đã rất lớn. Ngày nhà họ Phương mổ lợn này, thím ấy và Dư Tài đại thúc cùng ngồi trên chiếc xe bò mới mua tới đây giúp đỡ. Trên thực tế, chủ yếu chỉ có Dư Tài giúp, thân thể thím Quế Hoa nặng nề, tới đây cũng là vì muốn trò chuyện với bà Phương.
Cuộc sống hiện giờ của thím ấy càng ngày càng tốt. Sắc mặt hồng hào, gương mặt cũng đã có tí thịt. Đúng là người sau khi có chỗ dựa thì khí chất cũng không giống trước kia nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây