An Lâm Lang còn chưa kịp tiến lên, Chương Cẩn Ngạn phía sau ông ấy đã cười đến mức bờ vai run rẩy.
Nhắc mới nhớ hai ông cháu này thật sự đã coi căn bếp sau của quán ăn Tây Phong làm phòng họp rồi. Phòng của mình thì không ở, vừa rảnh rỗi đã chui vào trong bếp của nàng. Quả nhiên, Chương lão gia tử vừa đến đã liếc mắt lên bếp lò, thoáng qua không nhìn thấy món gì ngon, bắt đầu tự mở nắp nồi: "Ơ? Hôm nay không có điểm tâm sao? Lâm Lang à, hôm nay không có bánh bao thịt băm dưa chua sao? Lão phu vừa ngủ trưa dậy, bây giờ bụng rỗng khó chịu lắm.
“Không, nào rảnh." An Lâm Lang nhịn xuống không trợn mắt, nàng dừng một chút, lại nói: "... Trong bếp có khoai lang, một lát nữa mới ăn được.
Chương lão gia tử cười tủm tỉm gật đầu, đặt mông ngồi xuống bên cạnh Chu Công Ngọc: "Nhắc mới nhớ, lão phu và Liễu thứ sử còn có vài phần giao tình. Ba mươi năm trước khoa cử của hắn ta vẫn là do lão phu chủ trì. Hơn nữa, Liễu thứ sử cũng coi như là môn sinh của lão phu. Vừa lúc lão phu đang nhàn rỗi, đến phủ môn sinh chúc mừng con nối dõi của hắn ta thành hôn, cũng là việc nên làm. Lâm Lang có thể đi cùng lão phu.
Ông ấy vừa nói vậy, Chu Công Ngọc lập tức nhíu mày.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây