An Lâm Lang sửng sốt, đi đến chỗ hắn tiếp tục nói: "Chuyện này để ta xử lý, nàng cứ làm chuyện mình muốn làm đi.
… Khỏi phải nói, Ngọc ca đáng tin cậy như vậy đấy.
“Lâm Lang.
“Hả?" An Lâm Lang cầm bút dừng lại, ngước mắt nhìn hắn.
Ánh nến trước bàn theo gió khẽ lay động, ánh nến chiếu rọi nửa khuôn mặt hắn, kéo lông mi vốn đã dày đặc của hắn trở nên thon dài. Dung mạo Ngọc ca đúng là kinh diễm hiếm thấy, mặc dù suy nhược nhưng dáng người của hắn vẫn thẳng tắp cao ngất như tuyết tùng. Bông tuyết dính trên lông mày không biết đã tan từ lúc nào, nước tuyết hơi thấm ướt lông mày dày rậm của hắn. Lúc này hai mắt trầm tĩnh của hắn ở trong ánh lửa ánh mắt lờ mờ, dường như có thể hút hồn người khác vào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây