Hắn cũng ăn mặc phong phanh như vậy, tóc đen da tuyết, mặt mày như họa, cơ thể cao ngất như tùng trúc đứng bất động giữa tuyết. Trong gió lạnh thấu xương, đầu vai hắn thoắt cái đã phủ một tầng tuyết. Ngày nay khác ngày xưa ở chỗ trên mặt hắn không còn vẻ mặt cô tịch thờ ơ mà khẽ nở nụ cười trong trẻo, mắt nhìn nàng chứa ánh sáng lấp lánh.
“Sao lại ra ngoài? Từ lúc khỏe lại, hắn rất hay ra ngoài, không biết đang bận chuyện gì: “Vừa khỏe lại thì không nên ra hứng gió, dù gì ngươi cũng phải đợi Trâu đại phu bắt mạch xong lại đi chứ?
“Không ngại. Chu Công Ngọc cười nhẹ: “Có việc nhỏ cần giải quyết.
Một tháng trước, An Lâm Lang chạm mắt đám người kia ở trấn Võ Nguyên. Chu Ảnh nhận được tin tức liền đi điều tra, quả nhiên là người họ Chu ở kinh thành phái tới. Tới làm cái gì không cần nói cũng biết, Chu Lâm Lẫm khó khăn lắm mới trở thành người thừa kế đương nhiệm của nhà họ Chu, bất luận thế nào cũng sẽ không để Chu Lâm Xuyên vốn đã chết rồi lại hồi sinh ngáng đường hắn ta. Nhưng đáng tiếc hắn ta có quyết tâm lại không có quyết đoán, biến thành cục diện dây dưa dài dòng này.
Chu Công Ngọc tuy không phải là người thích giết chóc, nhưng người nên giết hắn cũng chưa bao giờ nương tay. Đề đề phòng mấy thứ kia mang tai họa đến cho An Lâm Lang và hai lão phu thê Phương gia, hắn dĩ nhiên phải giải quyết trước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây