“Ta đi tìm Cúc Hương, ta muốn cầu thân…
Nước mắt của ông lão rơi xuống từng giọt từng giọt, An Lâm Lang đột nhiên cảm thấy chua xót.
Sau đó ông lão bị An Lâm Lang lừa trở lại quán ăn Tây Phong, để mấy người Ngũ Nương chăm sóc cho ông ấy thật tốt. Trâu đại phu bắt mạch cho ông ấy, sau một hồi lâu im lặng thì lắc đầu: “Người già lẫn trí, đây là bệnh của người già mà ngay cả ông trời cũng không chữa được. Có con hiếu thuận thì tốt, có con bất hiếu thì là số mệnh.
Lời bình luận bất lực này làm An Lâm Lang trầm mặc, ngay cả phu thê lão Phương cũng nhịn không được mà rơi lệ.
Chương lão gia tử ngồi ở một bên cũng có hơi buồn bã. Ông ấy cũng trạc tuổi ông lão trước mặt, thậm chí còn già hơn. Cũng may tuy có bệnh nhưng may sau một chuyến đi cũng dần dần lành lại. Nếu mình cũng mắc phải loại bệnh điên không biết người không xét thời thế này, sợ rằng thà sống một cuộc sống không có phẩm giá như này: “Lâm Lang, ngươi đã phái người đến thôn Thanh Hà hỏi thăm chưa?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây