Khi bọn họ rời đi hết, An Lâm Lang mới biết được rằng những người này đang tìm kiếm một nam tử ở độ tuổi hai mươi có dung mạo cực kỳ tuấn tú.
Dung mạo cực kỳ tuấn tú ư, cái này rõ ràng là đang miêu tả Ngọc ca.
Người thân của Ngọc ca đều đã đến trấn Vũ Nguyên, mấy người truy tìm hắn ngoại trừ triều đình ra thì chắc chắn là kẻ địch. Hai ông cháu họ rõ ràng là người của triều đình. An Lâm Lang không ngu ngốc, trước khi đến đây, ông cháu họ nói là tới để tìm người, sống chết đòi ở lại quán ăn Tây Phong. Thỉnh thoảng còn lên tầng hai để nói chuyện bí mật với Ngọc ca, nếu không phải là người của triều đình thì một ông già như thế nào sao không lui về ở ẩn mà bôn ba đi tìm người trẻ tuổi này làm gì?
Ba cái loại trừ hai thì chỉ còn lại là kẻ thù. An Lâm Lang mà để cho bọn họ tìm thấy Chu Công Ngọc mới là lạ.
Chuyện tuyển dụng công nhân đã bận rộn trong gần một tháng, nàng chiêu mộ được năm mươi công nhân nữ. Xưởng dưa chua lần trước được đặt gần thôn Trương Gia, xưởng lập xưởng lần này sẽ đặt ở gần thôn nằm sâu trong núi xa. Sau khi lên đến đỉnh núi, nàng mới nhận ra rằng cuộc sống ở thôn Phương Gia không phải là khốn khổ nhất trong các thôn. Cuộc sống của dân làng trên núi mới thực sự khó khăn, già trẻ trên này đều đói đến da bọc xương. Mấy đứa nhóc bảy tám tuổi mà bị đói tới mức nhìn như bộ xương khô.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây