Lâm Tử Xung nghẹn lòng, nhưng hắn ta vẫn cứng cổ phủ nhận: “Chuyện của An Lâm Lang chỉ là ngoài ý muốn.
“Ngoài ý muốn, lại là ngoài ý muốn! Làm sao con biết chuyện đó là ngoài ý muốn chứ không phải do người khác làm ra? Đây là lần đầu tiên Lâm đại thái thái nghi ngờ người trước mắt có phải cháu bà ta không: “Một năm Kim Lăng xảy ra bao nhiêu vụ lừa bán? Tại sao An Lâm Lang vừa ra ngoài đã bị lừa bán rồi, đuổi cũng đuổi không được. Đầu óc không biết suy nghĩ sao? Nếu nàng không bị người ta cố tình lừa bán thì ta sẽ đâm đầu xuống đất!
“Tiểu cô nương như An Lâm Lang thì có thù lớn như thế với ai chứ? Ngoài An Linh Lung kia ra thì chỉ có người mẹ ti tiện rửa chân cho người ta của nàng ta mới phải làm vậy! Lâm đại thái thái phỏng đoán hết tâm tư xấu xa kia: “Loại người tâm địa rắn rết như vậy con còn không nhìn rõ, lại coi nàng ta là bảo bối. Ta thấy tổ mẫu mắng con không sai tý nào !
“Mẹ! Lâm Tử Xung tức giận mở to hai mắt, mạch máu dồn lại một chỗ: “Mẹ cũng nói con như vậy à?
Lâm đại thái thái nghẹn họng, biết mình nói nặng lời rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây