Sau đó, ánh mắt hắn ta nhìn chạm phải chén nhỏ An Lâm Lang đang bưng uống. Tuy không nhìn thấy nhưng cũng ngửi được mùi gừng, quan tâm nên hỏi một câu: “Cảm lạnh à?
Tay bưng chén nước đường của An Lâm Lang khựng lại, qua loa gật đầu.
Mắt Chu Công Ngọc bên kia đã hơi nheo lại, hiếm khi thể hiện sự công kích đối với thái độ đi quá giới hạn của hắn ta: “Vị này là?
“Chương công tử Chương Cẩn Ngạn, cháu của lão gia tử.
Thật ra ấn tượng của An Lâm Lang với Chương Cẩn Ngạn không tồi. Nam tử này đối nhân xử thế rất thỏa đáng, nói chuyện chung đụng cũng vô cùng thoải mái. Mười ngày ở nông thôn tuy hắn hay bị lão gia tử mắng là cổ hủ nhưng vẫn cực kỳ thong dong. Ở phương diện nào đó, An Lâm Lang luôn cảm giác hắn rất giống Chu Công Ngọc: “Vị này…
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây