Lộ Gia Di vốn dĩ đã áy náy, bị nàng ta quở trách như vậy nhất thời càng thêm áy náy. Lập tức liền giải thích: "Không, không phải là do ta phải đọc sách hay sao? Sắp thi Hương rồi, cho dù có định liệu trước bao nhiêu thì cũng phải ôn lại sách vở chứ Linh Lung. Hơn nữa, không phải ta vừa ra chùa miếu đã lập tức đi tìm muội hay sao?"
Lời này là sự thật, An Linh Lung xem như được trấn an. Nhưng nghĩ đến đã mấy tháng phải lo lắng hãi hùng, trằn trọc dày vò. Sự uất ức của nàng ta trào dâng từng đợt. Nước mắt rơi từng hạt từng hạt, không có điểm dừng.
Khóc gần nửa canh giờ, nàng ta mới khàn giọng đứng dậy từ cái ôm của Lộ Gia Di. Một bên hít mũi một bên vô cùng tủi thân châm trà cho hắn ta: “Nhất thiết phải đi toi kinh thành cùng với người nhà họ Triệu hả?"
"Ừ, " Vạt áo trước của Lộ Gia Di ướt một mảng, có chút khó chịu nhưng cũng không thể lau ngay trước mặt An Linh Lung được, "Trong nhà đã sắp xếp hết rồi."
"Không thích nàng ta!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây