"Không phải, đây là cua nhỏ dưới sông. Ta trùng hợp gặp được nên để mấy đứa nhỏ đi bắt." An Lâm Lang không để ý đến ánh mắt gần như ngưỡng mộ của người thanh niên đứng cách đó không xa, hai thay thuần thục chà rửa, ném từng con cua vào chậu nước sạch bên cạnh.
Lão gia nhìn con cua chằm chằm không chớp mắt, gật đầu: "À, thử đồ lạ miệng."
Hai người bình tĩnh nói chuyện, lão gia hiền lành không giống đế sư mắng tiểu hoàng đế xối xả ngày thường. Thận trọng đứng bên cạnh hai người, nghe ông nội và một đứa trẻ nói chuyện. Bầu không khí không gượng gạo, thích thì nói một câu, không thích thì thôi. Ông nội tự hỏi tự trả lời mà vẫn rất vui là sao?
"Cái đó, ông nội." Nội tâm Chương Cẩn Ngạn đã bị chấn động không nhỏ, chậm rãi hồi hồn nói "Chúng ta đột nhiên xông vào có phải là...?"
"À, Lâm Lang" Lão gia ho khan một cái: "Ngươi sắp xếp cho chúng ta một chỗ ở được không?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây