Ngày An Linh Lang trở về, họ trùng hợp thấy thím Quế Hoa đang tưới nước cho cây ớt. Thím mang bầu được hai tháng, tuy chưa rõ bụng nhưng cơ thể đã bắt đầu có phản ứng. Có lẽ do thím Quế Hoa không khỏe bằng lứa trẻ nên thời kỳ nôn nghén của thím ấy rất kinh khủng.
Ngửi thấy mùi hôi của thùng phân, thím ấy ngồi xổm bên cạnh vườn rau nôn đến độ sắp ra cả mật. Dư Tài vốn phải lên núi chăn dê nhưng bây giờ lại ở đây, ngồi xổm bên cạnh thím ấy, bối rối không biết nên làm gì. Nam nhân vạm vỡ như gấu đen cũng bất lực như một đứa trẻ, giơ bàn tay to như quạt hương bồ nhẹ vỗ lưng thím ấy.
Hắn ta quá hiểu lực tay của mình, tát một cái cũng đủ đánh văng đầu người ta. Sợ mình không khống chế được lực độ, vỗ thím ấy khiến thím Quế Hoa gặp mệnh hệ gì nên hắn ta chỉ đành ngồi bên cạnh sốt ruột khuyên thím ấy uống nước. Dùng cái ly nhỏ bằng ống trúc mà ông Phương vót ra, cẩn thận giơ lên trước mặt thím ấy: “Hoa Nhi, uống nước nhé? Miệng đắng, uống nước vào sẽ đỡ hơn.
Thím Quế Hoa nôn đến mức đau thắt bụng, hồi lâu sau mới nhận lấy ống trúc uống một ngụm: “Vẫn khỏe, vẫn khỏe, không sao.
Hai vợ chồng đang nói chuyện, không ngờ vợ chồng ông Phương về bất ngờ nên cũng không trốn tránh. Trùng hợp vậy đấy, bị bà Phương đi theo An Lâm Lang đến xem ớt cay bắt tại trận.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây