Nụ cười ôn hòa trên mặt nam nhân biến mất, phong thái lạnh lùng đến đáng sợ. Hắn ta nhanh chóng thu hồi tầm mắt đang nhìn An Lâm Lang, đưa bát đũa cho Nam Nô rồi đứng dậy cáo từ.
Chu Công Ngọc nhìn bóng lưng hắn rời đi, ánh mắt lại rơi vào An Lâm Lang. Lâm Lang dần dần lớn lên, vẻ ngoài của nàng hấp dẫn rất nhiều ánh mắt thèm khát. Đã đến lúc bố trí thêm mấy hộ vệ trong nhà rồi.
Tính toán trong đầu, Chu Công Ngọc đứng dậy ngăn cản một lớn, một nhỏ đang đuổi nhau.
An Lâm Lang dừng lại, mất đà ngã vào ngực hắn. Chu Công Ngọc dang tay ôm lấy nàng, rồi nháy mắt buông ra. Hắn cười nói: "Được rồi, đừng nóng giận nữa, nàng cũng biết đứa nhỏ này chỉ là một tiểu hài tử bình thường thôi mà, phải dùng cách thức nói chuyện với một đứa trẻ để giải thích cho nó nghe."
An Lâm Lang bất ngờ rơi vào một cái ôm mát lạnh thì sững người trong giây lát. Khi nàng định thần lại, hơi thở ấm áp cùng giọng nói thanh thoát bên tai khiến nàng có chút ngứa ngáy. Sự chú ý của nàng vô thức tập trung vào cánh tay vừa đỡ mình của Chu Công Ngọc mà không chú ý hắn đang nói cái gì. Ngược lại, tên tiểu tử bị An Lâm Lang đuổi theo đang trốn bên cạnh giếng, thò đầu ra, kinh ngạc nhìn Chu Công Ngọc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây