"Đây là cháo khoai gì thế?" Liễu Dự Chương không nghe thấy toàn bộ, chỉ nghe An Lâm Lang nói cháo khoai gì đó: "Hơi bị ngon đó."
Ánh mắt Chu Công Ngọc quét về phía eo hắn, chỗ đó, hình dạng đó, rõ ràng là vết thương do đao.
Chỗ này mà bị đao chém, không phải đánh giặc thì chỉ có thể là thổ phỉ. Chu Công Ngọc gật đầu, bình thản từ tốn uống hết một hơi chén cháo khoai mỡ. Thản nhiên nói một câu: "Ngươi cứ từ từ ăn, xin lỗi không tiếp được."
Nói xong hắn bưng bát không quay lại sau bếp.
Hắn không e è kéo tay nữ tử xinh đẹp bên trong, đứng ở bên cạnh cúi đầu nói thầm vài câu. Cô gái kia đi ra khỏi kệ bếp lại cầm một xấp gì đó đưa cho hắn. Liễu Dự Chương hiếm khi ăn được cháo khoai mỡ mà thấy ngon như thế, hắn còn nghĩ mình có thể đã lầm rồi. Không, chắc là hắn thật sự nghĩ sai rồi. Tuy rằng tướng mạo thế tử gia như Phan An nhưng tính tình rất lạnh lùng. Chưa ai từng nhìn thấy hắn thân cận với ai như thế, người dịu dàng như vậy vốn không phải Chu Lâm Xuyên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây