“Vậy thì lên một phần đi. Ánh mắt của Ôn Thành Minh nhìn chằm chằm Trần Mục: “Cũng cho người đối diện một phần. Không chừng rời xa hôm nay, một số người uống không nổi!
Hắn vừa nói, người bên cạnh lập tức bắt đầu thổn thức.
Gương mặt thanh tú của Trần Mục đỏ bừng. Nhà hắn ta quả thật nghèo khó, bởi vì cha hắn mất sớm, mẹ hắn một mình mở quán mì nhỏ trước cửa chợ Ngói cho hắn học hành. Trần Mục không cảm thấy xấu hổ về gia cảnh túng quẫn của mình, chỉ là lúc nào cũng bị người ta cười đùa chế nhạo cảm thấy phẫn nộ.
Thế nhưng ngòi bút của Trần Mục Văn sắc bén nhưng lại là một kẻ miệng lưỡi vụng về ngu ngốc. Lúc nào cũng đỏ mặt không thể nói ra lời phản bác nào.
An Lâm Lang chớp chớp mắt, không cãi lại với đám học sinh. Xoay người để cho Tiểu Lê Ngũ Nương chuẩn bị trà sữa dê, vừa mới động đã đụng phải Chu Công Ngọc đứng sau lưng nàng. Tên này không biết từ khi nào đứng ở phía sau nàng, nhanh tay nhanh mắt đặt một tay ở phía sau gáy An Lâm Lang phòng ngừa đầu nàng dập đầu, ánh mắt nhàn nhạt thu hồi lại: “Chậm một chút, đừng hoảng hốt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây