"Một tháng cung cấp 1000 cây, cả ba nhà thì tổng là 3000 cây lạp xưởng." An Lâm Lang kìm nén cảm xúc chạy lung tung của mình, đặt tâm tình vào công việc buôn bán: “Không có đủ người làm trong cửa tiệm, ta sợ chúng ta phải tuyển thêm thợ về làm. Trước khi tuyển được người làm, các người làm nữ ở xưởng dưa chua cũng có thể đảm nhận để giải quyết những trường hợp khẩn cấp.
"..." Chu Công Ngọc suýt nữa bị An Lâm Lang làm cho nghẹn chết.
Lúc nãy còn đỏ mặt, nhưng bây giờ đã trở lại bình thường rồi. Hắn chưa từng thấy một cô nương nào có thể thu hồi tâm tư nhanh như vậy!
Lạp xưởng muốn có thể cung cấp, không chỉ là vấn đề thợ làm, mà còn có thịt heo. Mặc dù An Lâm Lang đã yêu cầu ông Phương phân phát kế hoạch chăn nuôi heo từ hơn một tháng trước, nhưng vẫn còn ít nhất mười tháng nữa mới có thể làm thịt những con heo nhỏ này. Thịt heo phải được thu từ các vùng nông thôn.
Chuyện này thật ra cũng không khó, bởi vì những thứ nông dân trồng được trả giá cao nên quán ăn Tây Phong ở làng trên đã để lại ấn tượng vô cùng tốt đẹp trong lòng thôn dân. An Lâm Lang, Chu Công Ngọc và mấy người cho tiền bọn họ ấy không khác gì Thần Tài. Chỉ cần bọn họ rêu rao tin quán ăn Tây Phong cần thu nhập thịt lợn thì đều sẽ có người đưa đến tận cửa. Chuyện khẩn cấp bây giờ chính là phải chuẩn bị hương liệu, hơn nữa ớt cay nàng gieo trồng đã có thể ăn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây