Kể từ ngày hôm đó, nàng cứ bận trước bận sau, vừa tuyển người vừa viết giấy tờ, bận rộn như con quay, mắt thấy nàng đã gầy đi một vòng. Chu Công Ngọc nhìn không nổi nữa, một đêm không nhịn được nữa hắn chỉ vào nàng nói: "Nô tỳ trong nhà mua về là để sai sử, không phải để bày ra nhìn. Có chút chuyện chạy lặt vặt thì truyền xuống đưa cho bọn họ làm đi, ."
Những lời này dường như đã giáng một đòn nặng nề vào đầu An Lâm Lang, nàng nghe xong điều này thì cả người ngơ luôn.
"Đỗ Vũ từng làm chưởng quỹ trong một cửa tiệm của một đại gia tộc, Trước khi Đông gia bị tịch thu tài sản, hắn ta cũng có quen biết với một ít thương nhân, mấy thứ như khai trương cửa tiệm thì hắn ta am hiểu hơn bất cứ người nào." Chu Công Ngọc ngơ ngác nhìn nàng, nhịn không được xoa đầu nàng: “Hơn nữa, Ngũ Nương cũng là xuất thân vương thất, tuy rằng nàng ấy chỉ là nữ đầu bếp, nhưng phương diện đi mua đồ cũng có thể giao cho nàng ấy làm."
An Lâm Lang: "...Vậy thì cứ làm như đã nói đi, ta mất thời gian lâu như vậy không biết đã làm được những gì?"
"Cũng không thể nói như vậy được" trong mắt Chu Công Ngọc mang theo một tia cười, giọng nói ôn hòa dịu dàng như nước suối trong núi: “ Nàng tự mình bận rộn thì mới biết được chuyện buôn bán nó vận hành như thế nào, sau này có làm ăn buôn bán lớn thì cũng sẽ không sợ bị người ta lừa gạt dễ dàng."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây