Là gan của cặp vợ chồng già nhỏ, nàng sợ sẽ dọa họ mất. Chu Công Ngọc mập mờ nói xảy ra một ít tai nạn, bạc bị mất, để bọn họ kết toán sổ sách.
Sau khi kết toán sổ sách xong người đánh xe muốn rời đi như An Lâm Lang nói ở lại đi, bảo người đánh xe ở quán ăn một đêm rồi đến sáng mai lại đi.
Hai người không nói rõ ràng, nhưng bình thường người đánh xe sẽ đưa đón người nên đương nhiên biết được tình huống ở bên ngoài. Hắn ta nhìn lên bầu trời, ánh sáng mờ cuối chân trời, sắp sửa trời sẽ tối ngay thôi. Hắn ta biết trên đoạn đường từ trấn Vũ Nguyên đến huyện có thổ phỉ, mặc dù hắn ta không định đi con đường nhỏ đó, nhưng hắn ta cũng sợ ban đêm bọn thổ phỉ sẽ chạy đến con đường chính làm điều ác độc, sợ đi đường ban đêm sẽ tổn hại đến tính mạng của mình cho nên không từ chối.
Trong lòng hai vợ chồng già thấy kỳ quái, nhưng từ đầu tới đuôi hai người bọn họ làm như không có chuyện gì nghiêm trọng, cho rằng bọn họ chỉ mất bạc nên cũng không hỏi gì thêm nữa.
Vội vàng ăn chút canh cơm lót bụng, An Lâm Lang lập tức vào nhà tắm rửa. Chỉ vừa mới vén rèm ra đã bị bà Phương gọi lại. Chu Công Ngọc đi phía sau cũng khựng lại, nhìn thấy bà Phương một tay đang bưng một chậu nước đi tới, một tay cầm một nhánh ngải cứu ngâm vào nước rồi vẩy về phía hai người bọn họ. Trong miệng lẩm bẩm mấy câu, làm cho An Lâm Lang và Chu Công Ngọc dở khóc dở cười.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây