Triệu Hương Lan ngồi một lúc, thực ra cũng không chịu đựng được nữa. Cơ thể nàng ấy đúng như lời đã nói, đèn sắp cạn dầu. Mặc dù được Trâu đại phu cứu về, nhưng thật ra cũng chỉ cứu vớt được một cái mạng thôi. Muốn có sức khỏe như người bình thường dường như là chuyện không thể, chứ đừng nói việc có con. Không thể không nói, mặc dù Thược Dược nói mấy lời kia vì mình nhưng chúng cũng đã đâm một nhát vào trái tim nàng ấy.
Lúc này nàng ấy không còn sức lực nữa, đành xua tay: "Ngươi đi đi."
An Lâm Lang đi ra ngoài, nàng đứng ngoài cửa phòng, nhìn cánh cửa đóng chặt một lúc. Một lát sau, nàng thở dài rồi quay người rời đi.
Mà cùng lúc đó, bên cạnh bàn đá dưới lầu, Trâu đại phu ăn sạch đồ trong khay, sờ râu nhìn chằm chằm Chu Công Ngọc, trong lòng thầm nghĩ.
Thật ra thì so với "phu nhân", tình huống của Chu Công Ngọc cũng không khá hơn là bao. Căn bệnh khác biệt, nhưng chứng bệnh của cả hai người đều khó giải quyết. Nhưng là phu nhân được hầu hạ từ trên xuống dưới, không bước ra cửa nửa bước, thân thể suy nhược, tình hình tệ hơn Chu Công Ngọc rất nhiều. Nếu thực sự chữa trị thì khả năng Chu Công Ngọc bình phục cao hơn. Nhưng ông lão đã đồng ý người nhà này là sẽ chữa bệnh cho phu nhân.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây