“Ồ. Chu Công Ngọc gật đầu, một đĩa không cầm được nên đổi sang đĩa khác, vừa xúc vừa xếp sủi cảo chiên ngay ngắn. Lớp vỏ màu vàng cam có sức quyến rũ đặc biệt, kết hợp với mùi thơm thoang thoảng khiến người ta phải động ngón trỏ.
Ông lão đổi hưởng, đứng trước bếp lò.
Hành vi này giống hệt với lão gia tử ở trấn Võ Nguyên. Chu Công Ngọc có thể coi là đã trải qua sự bất lực của An Lâm Lang khi đối mặt với ông lão rồi. Ông lão lớn tuổi nhưng đầu óc thì ngược lại đơn giản thẳng thắn, muốn ăn chính là muốn ăn.
Hắn cố nén cười, rót ra một đĩa nhỏ dấm trong bình rồi lấy một đôi bát đũa: “Vậy ăn thử một chút?
Hai mắt ông lão sáng lên, nhìn Chu Công Ngọc như nhìn thấy hoa, cười toe toét nói: “Được được được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây