Phu nhân tốt bụng, trên đường thấy hai người An Lâm Lang và Chu Công Ngọc quần áo tả tơi, lại còn dắt theo một đứa nhỏ lặn lội gian nan. Bà ấy thấy thương hại, nên mới cho họ lên xe ngựa đi nhờ một đoạn đường.
An Lâm Lang ôm ly nước nóng uống một ngụm, cảm thấy như vừa sống lại: “Cảm ơn phu nhân đã tốt bụng chở chúng ta một đoạn đường, bọn ta thật sự vô cùng biết ơn. Đi đến trưa, mọi người trong đoàn xe đều mệt mỏi, nên họ đã dừng lại nghỉ ngơi.
Mấy tiêu sư giúp bà vú già đưa đồ bếp đằng sau xe ngựa xuống, mọi người bận rộn lấy nồi nấu cơm. Ba người An Lâm Lang và Chu Công Ngọc ngồi quanh bếp lửa, ôm bát to từ từ uống nước, nhìn mọi người bận rộn.
Vừa nhìn đã biết đoàn xe này toàn là người giàu có, tuy đang ở bên ngoài, thế nhưng từng hành động vẫn rất ngay ngắn trận tự, có quy củ. Người đun nước, người làm nóng nồi để nấu cơm. An Lâm Lang đỡ Chu Công Ngọc ngồi xuống một góc cạnh bếp lửa, Tô La im lặng ngồi dựa vào người An Lâm Lang.
Hôm qua mưa to cả ngày, hôm nay trời rất đẹp. Ánh nắng xuyên qua tán lá, rơi xuống vai họ, tạo thành quầng sáng loang lổ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây