Nhưng so với bộ dạng mê muội, mất ý thức của ngày hôm qua thì hôm nay lại tỉnh táo hơn rất nhiều, lúc này trên tay của hắn đang xách hai con gà rừng loạng choạng đi về phía này.
"Dậy rồi à?" Giọng hắn vẫn hơi khàn, sắc mặt tái nhợt, rõ ràng là hắn vẫn còn đang bệnh.
Nhìn thấy gà rừng, đầu bếp chuyên nghiệp như An Lâm Lang không khống chế được mà tuôn ra mấy chữ… “gà nướng đất sét. Nhưng bây giờ không phải lúc thảnh thơi để nấu ăn, Chu Công Ngọc nhấc từng bước chân nặng nhọc đi tới. An Lâm Lang vội vàng đứng dậy đỡ lấy thân hình lảo đảo ấy của hắn.
Nàng vừa động đậy thì nhóc con đang dựa vào chân nàng nằm ngủ cũng tỉnh giấc.
Nó đói gần một ngày một đêm, mở mắt ôm lấy bụng rên rỉ. An Lâm Lang nhận lấy con gà rừng còn sống, hơi kinh ngạc vì bộ dạng Chu Công Ngọc như vậy thì lấy đâu ra gà rừng chứ: "Huynh, huynh, huynh đi há miệng chờ sung đấy à?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây