“Ngọc ca? Ngọc ca, huynh tỉnh lại đi!" Trái tim của An Lâm Lang đập thình thịch như sắp nhảy ra khỏi cổ họng.
Lúc này đôi mắt của Chu Công Ngọc đã mở ra, đuôi mắt dường như được nhuộm một màu đỏ mê hoặc và tà tứ.
Đây là Chu Công Ngọc, người hoàn toàn khác với Chu Công Ngọc ngày xưa lạnh lùng lãnh đạm, lúc này trong mắt hắn dường như có một vòng xoáy có thể nhìn thấu và hút người khác vào. Không biết vì sao, An Lâm Lang hơi hụt hơi và không ngừng thở dốc: “Ngọc ca, huynh chịu đựng chút đi."
“Chịu không nổi. Hắn nằm trong phòng đó ít nhất hai canh giờ rồi, hít vào không biết bao nhiêu khói hương ấy, hắn có thể chống đỡ đến bây giờ đã là một nghị lực kinh người.
"Lâm Lang, Lâm Lang..." Gò má Chu Công Ngọc nóng hổi áp vào mặt An Lâm Lang, rất nóng. Không biết hắn có mất ý thức hay không, nhưng hắn chỉ nhớ gọi tên An Lâm Lang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây