Chu Công Ngọc ngoảnh mặt đi, tai lại đỏ lên: “Ta không sao, không cần phải lo lắng.
“Không sao cái rắm ấy! Nhìn mặt huynh vừa tái vừa đỏ, trông như muốn sốt cao đến nơi rồi!
An Lâm Lăng lại nhớ đến lần trước vào thành, hắn chỉ ra ngoài hóng gió có một chút mà về đã đổ bệnh nằm trên giường nửa tháng trời, Lâm Đại Ngọc cũng không đến nỗi yếu đuối như hắn: “Đến lúc này rồi huynh còn nghiêm túc như vậy làm gì chứ, ta đã nói rồi, ta không cần huynh phải lấy ta, ta có thể tự mình gả cho người khác! Mau đứng sát vào ta đi!
Lời vừa nói xong, hô hấp của Chu Công Ngọc như ngưng lại trong tíc tắc.
“Không phải vậy, Lâm Lang à ta không sao, chỉ là dính mưa một chút thôi...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây