An Lâm Lang ngày nào cũng bận rộn, nhưng dẫu sao ông ta cũng học lỏm mà chưa được người khác đồng ý, đó gọi là học trộm. Khi An Lâm Lang nói ra điều này một cách đột ngột như vậy, ông ta sửng sốt một lúc: “Chưởng quầy đây là…?
“Vẫn chưa quyết định đâu, trước mắt chỉ là suy tính của ta.
Thực ra khả năng của Ngũ Nương cũng có thể gánh vác gánh nặng của đầu bếp, nhưng quán mì thịt thái phải có người tiếp quản. An Lâm Lang sẽ mở thêm một quán ăn trên huyện trấn, hai ông bà cụ Phương gia sẽ đi theo nên quán mì thịt thái nhất định sẽ đóng cửa. Sư phụ Tôn và Ngũ Nương, một trong hai người này phải đảm nhận chức vị đầu bếp, người còn lại sẽ tiếp quản quán mì. So với sư phụ Tôn, Ngũ Nương thiếu kinh nghiệm của một đầu bếp hơn.
Mặc dù đây chỉ là suy nghĩ của An Lâm Lang nhưng cũng đủ khiến sư phụ Tôn thấy phấn khích.
Khuôn mặt ông ta đỏ bừng, đôi mắt hổ phách sáng ngời nhìn chằm chằm An Lâm Lang. Miệng há hốc không biết nên nói điều gì. Dường như ông ta không ngờ chủ quán ăn mới lại làm việc hào phóng như vậy. Ông ta mới đến đây được một tháng mà đã được giao một trách nhiệm nặng nề đến thế.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây