Bọn họ vừa lẩm bẩm vài câu đa bị Trương Lý Thị thở hồng hộc trừng mắt nhìn.
Ai cũng biết nhà này không dễ chọc, mọi người đảo mắt rời đi. Còn lại một nhà Trương Lý Thị và hơn hai trăm cân rau và ba bốn mươi con cá, giậm chân giận dữ: "Phương gia gặp cái vận gì, vậy mà mở được quán ăn? Bà già Phương gia cũng không nhìn lại mình trông như thế nào. Da mặt đều rũ tới ngực mà còn mặc tơ lụa!"
Con dâu Trương Lý Thị nhớ lại chất vải tơ lụa mượt mà tươi sáng mà bà Phương mặc, cặp mắt ghen tị đỏ hoe. Hóa ra chất liệu là lụa hả...
Độc miệng chửi xong một tràng, trở về thôn, Chu Công Ngọc cũng tiếp quản gian hàng.
Hắn đang ở trong phòng phía đông, không biết hắn đang làm gì. Đoàn người An Lâm Lang trở về thấy Phương thợ mộc đang ngồi cưa tre trong sân, miệng vẫn ngân nga một điệu hát dân gian.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây