Các thành viên của Lâm gia nhìn chiếc quan tài bốc mùi với vẻ mặt quái dị. Người vợ cả của nhà họ Linh là bà Tô thị đang đỡ cánh tay của người hầu, bỗng nhìn thấy chiếc quan tài màu đen thì tim bà đập loạn xạ, mặt trắng bệch, chân tay bủn rủn nên bà Tô lập tức nhờ bạn thân dìu về sân.
Việc đầu tiên bà làm khi trở về sân là ra lệnh cho mọi người trong nhà không được nhắc đến chuyện đại thiếu gia Lâm Tử Xung đuổi em họ An ra khỏi Lâm gia. Nếu có ai dám nhắc đến một lời thì bà sẽ xé xác những người này: “Nghe đây, chuyện này không liên quan gì đến thiếu gia, cũng không liên quan gì đến cháu trai đích tôn của Lâm gia chúng ta. Tất cả đều tại An Lâm Lang, nữ tử đã chết của An gia. Do trong lúc giận dữ vì tranh cãi nên đã lao ra khỏi Lâm gia mà không phải do thiếu gia ép buộc.
Đám người hầu thân phận thấp kém làm sao dám trái lời bà cả, đồng thanh nói: “Thiếu gia không biết gì về chuyện này. Người ngày đêm đọc sách hiền triết, luôn hiếu thuận với mọi người, lúc nào cũng tôn trọng anh chị em. Đương nhiên là không liên quan gì đến đại thiếu gia rồi.
Ý kiến của ngôi nhà lớn cũng là ý kiến của Lâm gia. Sau khi tỉnh dậy, Lâm lão thái thái ngồi xuống bên quan tài và khóc không kịp thở nhưng bà cũng không uốn nắn con dâu cả.
Cháu ngoại là con của con gái, là máu thịt duy nhất còn sót lại trên đời. Nhưng cháu đích tôn cũng là gốc rễ của Lâm gia, là hy vọng của Lâm gia sau này. Cháu trai đích tôn từ nhỏ đã thành danh. Toàn Kim Lăng, ngoại trừ cậu nhóc của nhà họ Lục thì không ai có thể sánh được cháu trai của bà. Đây chính là tương lai của Lâm gia bởi vậy dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể để thanh danh của cháu trai bị tổn hại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây