Lần đầu tiên lão gia, sư phụ và học trò, cộng với Thôi Thế Lệ, ăn cá không vảy. Thôi Thế Lệ không giống như ba người kia, hắn ta đã từng ăn đồ do chính tay An Lâm Lang nấu, lúc này hắn ta đặt đũa xuống mà trong lòng vô cùng lo lắng. Nhưng khi nhìn thấy tốc độ đưa đũa gắp khác thường của ba người kia, hắn ta cũng lưỡng lự gắp một miếng, miếng thịt mềm mềm, hắn ta nhai nhai hai lần rồi nuốt xuống.
Không hề tanh chút nào, bên trong trộn lẫn lá tỏi càng thêm dậy mùi hơn, cực kỳ thơm ngon!
"Nó còn ngon hơn cá nữa!" Thôi Thế Lệ dường như đã mở ra cánh cửa đến một thế giới mới, đôi mắt hắn ta sáng ngời: "Lẽ ra nên có thêm rượu, đáng tiếc thật!"
Hắn ta còn chưa nói dứt lời đã bị lão gia tử ngồi bên kia lườm một cái lạnh gáy.
Thôi Thi Lễ: "..." Quên mất, dạ dày lão gia không tốt nên không thể uống rượu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây