Làm việc trên bếp lò còn nhanh nhẹn hơn bà Phương, nàng ấy có thể làm điều đó một cách hoàn hảo mà không cần An Lâm Lang hướng dẫn.
An Lâm Lang thay y phục đi ra bên ngoài thì thấy quả nhiên đám người lão gia tử mang đến còn đang chờ ở bên ngoài.
Chu Công Ngọc không biết vội vàng làm việc gì mà đã đi ra ngoài rồi, không có ở sảnh. Khi An Lâm Lang đi ra, người đứng bên ngoài ăn mặc như quản sự lập tức đi đến. Tổng thể có khoảng mười người nhưng lại chỉ có vài chiếc xe ngựa.
“Ở trọ? Đương nhiên là ở trọ rồi, chủ tử ở đây thì bọn họ có thể chạy đi đâu chứ?
Người quản sự gật đầu, vội vàng giải thích tình hình cho An Lâm Lang. Sau đó mở miệng muốn bao cả quán, giống như lúc ở thị trấn. Nhưng hắn vừa nói hai câu đã bị An Lâm Lang từ chối: "Chỗ ta là quán ăn, buôn bán đồ ăn. Khách không tới để dừng chân thì cũng là nghỉ chân, ngươi làm vậy là cắt đứt việc làm ăn của ta, không được."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây