Về phía nhà họ An, họ chỉ thu được tin rằng An Lâm Lang đã quen ở Lâm gia, chỉ là khóc lóc nằng nặc muốn chăm bà ngoại một năm.
Nhà họ An nhận được tin đó cũng không nghi ngờ gì, dù sao đó cũng là bà ngoại ruột của An Lâm Lang. Ông bà ngoại ruột, cậu mợ ruột thịt dĩ nhiên sẽ cưng chiều đứa cháu gái mồ côi từ trong bụng mẹ, cưng như cưng trứng, hứng như hứng hoa. An lão thái thái sợ Lâm lão phu nhân chiều hư nàng nên gửi thư dặn dò Lâm lão phu nhân, nhờ bà ta dạy dỗ nàng, nếu cần thiết thì phạt cứ phạt chứ không nên quá dung túng, bao che nàng.
Không biết tâm tình người Lâm gia khi nhận được tin đó ra sao nhưng Lâm lão phu nhân đã mời một vị sư trong miếu xây một tòa linh đường nhỏ trong sân của mình. Trong lòng bà ta cảm thấy thẹn, bà ta không còn mặt mũi nào gặp cháu gái dưới suối vàng. Bà ta tự phạt mình ăn chay ba năm, tự tụng kinh niệm phật chuộc tội thay cháu gái.
Lâm lão thái gia vốn không thích mê tín nhưng lại không nói gì về chuyện này.
Người Lâm gia từ trên xuống dưới không ai dám bàn về tòa linh đường trong sân của Lâm lão phu nhân, ngay cả vị cháu đích tôn Lâm gia, xưa nay khí phách hăng hái cũng im lặng đi nhiều. Cả Lâm gia, ngoại trừ Lâm Ngũ vốn ăn nhậu chơi bời, tất cả đều lặng ngắt như tờ, yên lặng sống trong một bầu không khí nặng nề.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây