Dư đại thúc không hổ là người quanh năm sống trên núi, thị lực tốt. Hắn liếc mắt nhìn thấy thím ấy, lại liếc thấy thím ấy đang cất thứ gì đó trong ngực. Không nói không rằng, hắn túm lấy tay thím Quế Hoa đang rời đi, hắn kéo người thím ấy qua một bên: " Cô mua gì vậy? Thuốc diệt chuột à?"
Thím Quế Hoa đột nhiên bị người ta bắt được sợ tới mức mặt trắng bệch, vừa thấy là Dư Tài, tim đang đập rộn lên mới có thể thả lỏng.
"Không nói chuyện?" Dư đại thúc ngày qua đều lên trấn bán cừu, cũng thường cung cấp sữa dê thịt dê cho quán ăn Tây Phong, đương nhiên cũng nghe nói chuyện xảy ra hôm qua ở Tây Phong quán. Đúng lúc hôm nay, khi hắn đi giao sữa dê quả thật thoáng thấy kẻ gây sự kia. Dư đại thúc không biết ai là quý nhân không quý nhân, ngày gia đình nhà thím Quế Hoa xảy ra chuyện ở Đại Sơn hắn cũng ở trên trấn, chưa từng thấy qua chủ tử nhưng đã thấy đám tôi tớ đánh chết người.
Ngày hôm đó mấy người đó đã đánh chết mấy người Phương Đại Sơn, chính là mấy người đến quán ăn Tây Phong gây sự.
"Không phải ngươi muốn bỏ thuốc cho đám người đánh chết người kia chứ?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây