“Chờ một chút! Thấy mấy người chuẩn bị rời đi, Chu Công Ngọc vội vàng kêu lên: “Cháo gói còn nhiều lắm. Hãy mang theo đi, buổi tối hâm nóng lại là có thể làm đồ ăn tối.
Chủ bạ Lâm gần như sợ chết khiếp khi nghe điều này, nhưng lão gia tử đằng kia đồng ý ngay mà không hề khách sáo gì cả.
Chuyện buồn cười là cả đêm ở huyện quán lão gia tử cũng chỉ ăn cháo, buổi tối ăn cháo còn không sợ sao?
An Lâm Lang cho phần cháo còn lại vào một cái nồi đất nhỏ, ở bên ngoài nồi vẫn còn ấm. Một trong những thanh niên da mặt đen đi tới và ôm chiếc nồi đất trên tay, hắn ta gật đầu với Chu Công Ngọc và đặt một số tiền lên bàn.
“Cảm ơn. Thanh niên da mặt đen giọng nói trầm thấp như sấm: “Đây là tiền hũ sành.Mục đích mở cửa làm ăn là để kiếm tiền, Chu Công Ngọc thoải mái cất tiền đi, giơ tay làm động tác mời: “Đi chậm thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây