Chủ tớ ba người lúc này ra tới là do họ ở trên trấn đã chán. Lão gia tử đã nhiều ngày nay chưa ăn uống điều độ, người gầy đến độ phải dựa vào nước trà chống đỡ. Sợ lão gia tử chịu không nổi, hai người tùy tùng khuyên can mãi mới khuyên được lão gia tử. Lần này thấy lão gia tử có tâm tình tốt như vậy, bọn họ đột nhiên cảm thấy ngồi ở sương phòng đặc biệt rộng rãi này, chuyến đi này quả không uổng công.
Lão gia tử rất thoải mái, tuy trên mặt còn căng thẳng nhưng tinh thần đã khác hẳn. Người buồn bực lâu sẽ không có tinh thần, ra ngoài du ngoạn là đúng nhất. Người hộ vệ bên cạnh ông ấy có thể cảm nhận rõ sự khác biệt, chủ bạ Lâm đi theo ngồi xuống đối diện lão gia tử thì cứng đờ cả người.
……
Chu Công Ngọc đi xuống từ lầu hai, đúng lúc An Lâm Lang xách một thùng sữa bò từ cửa chính đi vào.
Cũng may, khi nàng vừa chuẩn bị đi Ngõa thị lại đụng phải một người dắt bê đi ngang qua. Bê con trông mới được vài tháng tuổi, bước đi chầm chậm theo một con bò khỏe mạnh. An Lâm Lang lại gần hỏi nam nhân dắt bò đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây